Thứ Tư, 13 tháng 1, 2010
Cái chết và cái không bao giờ chết
Một người phụ nữ có đứa con trai duy nhất bị chết bèn tìm đến nhờ Đức Phật. Người phụ nữ khóc lóc thảm thiết vì đứa con trai đối với bà là tất cả tài sản, là tình yêu, là sự quan tâm hàng ngày. Đức Phật nói với người phụ nữ: – Ta sẽ giúp con. Nhưng trước hết con hãy đi khắp tất cả các làng tìm về đây cho ta một thúng gạo nếp. Gạo nếp này xin ở các nhà không bao giờ có người chết. Người phụ nữ ra đi tìm hết làng này đến làng khác, nhà này đến nhà khác. Những nơi mà người phụ nữ đến người ta đều nói: – Chúng tôi không tiếc gạo nhưng điều kiện của bà không thực hiện được. Nhà chúng tôi trước đây có người chết. Người phụ nữ lại ra đi và vẫn hy vọng: “Có thể ở đâu đó có những nhà không bao giờ có người chết”. Cứ thế, hết ngày này qua ngày khác. Đến một hôm, người phụ nữ chợt hiểu ra: Cái chết - đó là một phần của cuộc sống, là mặt trái của cuộc đời và xảy ra thường xuyên, ở khắp nơi. Cái chết không phải là điều bất hạnh chỉ xảy ra với mình. Khi đã hiểu ra như vậy, người phụ nữ quay trở lại. Đức Phật hỏi: – Thế nào, con có xin được thúng gạo nếp không? Người phụ nữ mỉm cười lặng lẽ rồi quì xuống năn nỉ: – Con muốn biết Cái không bao giờ chết. Con không xin Ngài trả lại cho con đứa con trai, vì dù có xảy ra điều này thì thì rồi đứa con lại chết. Con chỉ xin Ngài tìm ra Cái không bao giờ chết.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét