Thứ Tư, 13 tháng 1, 2010
Hy vọng
Một người đi săn bị lạc trong rừng sâu. Suốt ba ngày người này không gặp ai để hỏi đường và đã cảm thấy tuyệt vọng, đã ba ngày không ăn uống, ba ngày lo sợ. Người này ngồi trên cây cao vì sợ rắn độc, sợ hổ, sư tử và những loài thú dữ khác. Sang buổi sáng ngày thứ 4, người này nhìn thấy một người ngồi dưới gốc cây liền nhảy xuống đất và kêu lên: – Trời ơi, may quá! Người kia cũng nhảy cẫng lên ôm chầm lấy người này, cả hai đều cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Sau đó họ hỏi nhau: – Sao anh vui sướng vậy? Người thứ nhất nói: – Tôi bị lạc đường và cứ hy vọng gặp được ai đấy. – Tôi cũng bị lạc đường và cũng hy vọng gặp được ai đấy. Nhưng nếu hai ta đều lạc đường thì có gì mà vui. Cả hai cùng nhau lạc. Câu chuyện này nhắc ta một điều: đừng hy vọng gì ở sự giúp đỡ từ bên ngoài. Ai đấy mong đạt đến điều mình hy vọng, hãy thực hiện bằng khả năng ở trong chính mình.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét